Thảm họa bắt đầu khi một vụ nổ trên giàn khoan dầu Deepwater Horizon do BP vận hành, đã cướp đi 11 sinh mạng và làm bị thương nhiều người khác. Vụ tràn dầu sau đó đã xả ước tính gần 800 triệu lít dầu thô vào Vịnh Mexico, ảnh hưởng đến hàng ngàn dặm đại dương và hệ sinh thái ven biển. Vụ tràn dầu này đã tàn phá môi trường sống của sinh vật biển và động vật hoang dã, gây thiệt hại kinh tế nghiêm trọng cho ngành đánh bắt cá và du lịch của Vịnh, đồng thời gây ra những lo ngại đáng kể về sức khỏe cho công nhân làm sạch và cư dân địa phương. Vụ thảm họa không chỉ khiến BP bị chỉ trích nặng nề mà nó còn đặt dấu hỏi về các biện pháp an toàn của ngành dầu mỏ. Kết quả sau đó là các thỏa thuận pháp lý nghiêm túc để chấn chỉnh và những thay đổi trong các quy định khoan dầu ngoài khơi của Hoa Kỳ.
Đập Tam Hiệp trải dài trên sông Dương Tử ở tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc, là nhà máy điện lớn nhất thế giới xét theo công suất. Hoàn thành vào năm 2006 sau hơn một thập kỷ xây dựng, đập thủy điện khổng lồ này được TQ ca ngợi là đỉnh cao của kỹ thuật hiện đại và là giải pháp cho nhu cầu năng lượng cấp bách của họ. Với công suất 22.500 MW, đập hứa hẹn mang lại nhiều lợi ích đáng kể, bao gồm kiểm soát lũ lụt, tăng khả năng vận chuyển và sản xuất điện sạch cho hàng triệu công dân Trung Quốc. Tuy nhiên, việc xây dựng Đập Tam Hiệp gây ra những tranh cãi về tác động xã hội và sinh thái to lớn.
Một trong những tác động trực tiếp nhất là sự di dời của hơn 1,3 triệu người. Toàn bộ các cộng đồng, một số đã tồn tại hàng thế kỷ dọc theo bờ sông Dương Tử, đã bị buộc phải rời bỏ nhà cửa. Hồ chứa khổng lồ của đập đã nhấn chìm hơn 1.200 địa điểm khảo cổ, xóa sổ những chương lịch sử vô giá. Điều này được ví như một thư viện bị cháy, với mỗi địa điểm bị nhấn chìm đại diện cho vô số câu chuyện chưa kể và lịch sử chưa được viết mà các thế hệ tương lai sẽ không bao giờ khám phá được nữa.
Việc xây dựng đập đã làm gián đoạn đáng kể đa dạng sinh học của lưu vực sông Dương Tử. Hàng trăm loài cá bị ảnh hưởng, một số loài điển như cá tầm thìa Trung Quốc hiện được cho là đã tuyệt chủng. Sự thay đổi dòng chảy của sông và mất môi trường sống đã đe dọa sự sống còn của nhiều loài thủy sinh và trên cạn, làm giảm đa dạng sinh học và ảnh hưởng đến nghề cá mà các cộng đồng địa phương phụ thuộc vào.
Do hệ thống quản lý chất thải không đầy đủ ở thượng nguồn, hồ chứa đã trở thành nơi chứa chất thải công nghiệp, nông nghiệp và nước thải. Sự tích tụ này đã dẫn đến các vấn đề về chất lượng nước, bao gồm sự nở hoa của tảo làm cạn kiệt mức oxy, gây hại cho sinh vật thủy sinh và ảnh hưởng đến nước uống.
Trọng lượng khổng lồ của nước hồ chứa đã được liên kết với việc tăng hoạt động địa chấn trong khu vực, làm dấy lên lo ngại về khả năng sạt lở đất và động đất. Ngoài ra, đập đã làm thay đổi dòng chảy trầm tích tự nhiên của sông Dương Tử, ảnh hưởng đến các hệ sinh thái hạ lưu và dẫn đến các vấn đề xói mòn. Mặc dù thủy điện thường được ca ngợi là nguồn năng lượng sạch, nhưng những tác động tiêu cực của Đập Tam Hiệp đặt ra câu hỏi về tính bền vững của nó không chỉ với chính TQ mà cả toàn cầu.
Nguồn: Historydefined
Nguồn:Baochinhphu.vn