Victoriano sẽ đi kiểm tra chất lượng cỏ Coya được đóng góp từ 4 ngôi làng. Sau đó họ bắt đầu đan những dây cỏ lại với nhau để tạo thành bốn sợi dây thừng khổng lồ. Giống như một trò kéo co, nơi tất cả đàn ông khoẻ mạnh sẽ dùng sức kéo căng hết mức những sợi dây, đan lại tạo nên bím tóc khổng lồ.
Sang ngày thứ hai, cây cầu được mang ra vực thẳm. Họ buộc một đầu dây vào hòn đá rồi ném sang bờ đối diện để kéo căng cây cầu. Phần khó nhất là kéo căng hai đầu dây, bởi phải tạo lực đủ lớn để cây cầu này vững chắc. Victoriano đóng vai trò giống như một người chỉ huy, đứng ở một bên vực, ông hô to bằng tiếng Tây Ban Nha: “Uno, dos, tres, tira!” (Một, hai, ba, kéo!). Việc này kéo dài từ một ngày rưỡi đến hai ngày mới hoàn thành.
Đến ngày thứ ba, khi phần nền cầu và tay vịn đã hoàn tất, cũng là lúc diễn ra phần được cho là kỳ diệu nhất trong cả quá trình. Victoriano sẽ vác những cuộn dây cỏ vàng óng qua vai, rồi trèo lên cầu để đan các mối cầu, để hoàn thiện cây cầu. Ở đầu kia một trợ lý khác của Victoriano cũng làm điều tương tự. Cả hai sẽ từ hai đầu cây cầu dệt từng chút một, cho đến khi gặp nhau ở giữa cầu, kết thúc công việc bằng một tràn hò reo vang dội từ khắp các ngọn đồi xung quanh. Người dân ùa xuống ăn mừng và lần lượt bước lên cây cầu mới.
Trên thực tế, cách đó chỉ khoảng 10-20m, có một cây cầu thép hiện đại đã được xây dựng đủ chắc chắn cho xe tải đi qua. Điều đó cũng có nghĩa là 4 cộng đồng sống ở vùng núi Peru không cần mạo hiểm tính mạng để xây lại cây cầu cỏ mỗi năm, nhưng họ vẫn lựa chọn làm. Vì có điều gì đó khiến họ không thể bỏ qua nghi lễ này.
Đã có rất nhiều trường hợp về những tai nạn khi xây dựng lại cây cầu. Bởi bên dưới cầu là một dòng sông nước siết mạnh, cuộn xoáy không ngừng. Mỗi lần Victoriano hay người trợ lý không giữ được thăng bằng, hay có thứ gì đó rơi xuống nước, hầu như tất cả mọi người đều nín thở, lo lắng xem liệu họ có bị té xuống dòng nước hay không.
Victoriano – người xây dựng cầu Inca cuối cùng
Nói một chút về Victoriano, ông sống trên sườn núi, trong một ngôi nhà trắng làm từ đất nung. Đó là ngôi nhà nơi ông được sinh ra, lớn lên và ông lại tiếp tục nuôi dạy 2 người con tại đó. Victoriano bắt đầu giúp cha ông từ năm 15 tuổi, khi nhìn thấy tay cha ông đổ máu quá nhiều vì việc dệt dây, ông đã quyết tâm giúp đỡ cha.
Victoriano hiện đã ở độ tuổi gần 70, có hai người con trai. Ước mơ và sứ mệnh cả đời của ông chính là một trong hai người con ấy có thể nối tiếp ông trở thành người xây dựng cầu tiếp theo, bởi tương lai của cây cầu vẫn là một dấu hỏi lớn.
Với Victoriano, truyền thống xây dựng cây cầu rất thiêng liêng và sâu sắc. Cây cầu như một đứa con khác của Victoriano, một phần không thể thiếu trong đời sống tinh thần của ông. Victoriano thường bảo dưỡng cây cầu 2 ngày mỗi tuần, ngoài thời gian đó, ông sẽ đi săn chim, hái trái dại,… Tại nhà của Victoriano, căn bếp vẫn là loại bếp đất truyền thống của tổ tiên. Cuộc sống của Victoriano rất đạm bạc, vợ ông đã qua đời từ nhiều năm trước và ông đã sống 1 mình từ đó đến nay. Chính vì vậy, tuần lễ hội 3 ngày xây cầu, khi ông trở thành nhân vật trung tâm của cộng đồng, cũng chính là thời khắc hồi sinh tinh thần của ông, thắp lại sức sống và nhiệt huyết trong người ông.
Ông có hai người con trai, con út Yuri từng được giao thử một phần nhiệm vụ nhưng chưa đủ kỹ năng. Dù Yuri rất kính trọng và muốn nối nghiệp cha, tương lai của truyền thống này vẫn là dấu hỏi lớn. Bởi công việc này mang lại thu nhập không cao. Với ảnh hưởng của toàn cầu hóa, sự thuận tiện trong giao thông, công nghệ và áp lực kinh tế, rất nhiều bạn trẻ như Yuri lựa chọn rời quê đến thành phố. Vì thế này truyền thống này vẫn đang đứng trước nguy cơ cao mất đi người kế nhiệm.
Theo Atlas Obscura
Nguồn:Baochinhphu.vn