Sự khác biệt trong mức độ sẵn sàng là rõ ràng: Trong khi Mỹ hiện đang trải qua các cuộc tranh luận ở khía cạnh chính trị và kinh tế về việc liệu lưới điện có thể theo kịp hay không, Trung Quốc lại sản xuất và tiêu thụ điện một cách dư thừa và tự do.
Ngay cả khi nhu cầu AI ở Trung Quốc tăng nhanh đến mức các dự án năng lượng tái tạo không thể theo kịp, Fishman nói, nước này vẫn có thể khai thác các nhà máy nhiệt điện than nhàn rỗi để lấp đầy khoảng trống trong khi xây dựng các nguồn bền vững hơn. “Chúng không phải là lựa chọn ưu tiên,” ông thừa nhận, “nhưng nó hoàn toàn khả thi.”
Ngược lại, nước Mỹ sẽ phải vội vàng bổ sung năng lực phát điện mới, thường xuyên đối mặt với sự chậm trễ kéo dài hàng năm trong việc cấp phép, sự phản đối của địa phương và các quy tắc thị trường phân mảnh, ông nói.
Nền tảng cho lợi thế về phần cứng là sự khác biệt trong quản trị. Ở Trung Quốc, kế hoạch sản xuất và sử dụng năng lượng được điều phối bởi chính sách kỹ trị dài hạn, định nghĩa các quy tắc của thị trường trước khi những khoản đầu tư được thực hiện, Fishman nói. Mô hình này đảm bảo việc xây dựng cơ sở hạ tầng diễn ra để dự đoán nhu cầu, không phải phản ứng với nó.
Ở Mỹ, các dự án cơ sở hạ tầng quy mô lớn phụ thuộc nhiều vào đầu tư tư nhân, nhưng hầu hết các nhà đầu tư kỳ vọng sẽ có lợi nhuận trong ba đến năm năm, quá ngắn cho các dự án năng lượng có thể mất một thập kỷ để xây dựng và hoàn vốn.
Ngược lại, ở Trung Quốc, nhà nước chỉ đạo tiền bạc đến các lĩnh vực chiến lược trước khi có nhu cầu, chấp nhận rằng không phải mọi dự án đều thành công nhưng đảm bảo rằng có đủ năng lực khi cần thiết. Nếu thiếu tài chính công để giảm thiểu rủi ro cho các khoản đầu tư dài hạn, ông lập luận, hệ thống chính trị và kinh tế của Mỹ đơn giản là khó có thể phục vụ quá trình xây dựng lưới điện tương lai.
Thái độ ở khía cạnh văn hóa củng cố cách tiếp cận này. Ở Trung Quốc, năng lượng tái tạo được trình bày như một nền tảng của nền kinh tế vì chúng có ý nghĩa về mặt kinh tế và chiến lược, chứ không phải vì chúng mang giá trị đạo đức. Việc sử dụng than đá ở Trung Quốc chỉ đơn giản được coi là lỗi thời, chứ không phải thứ đang bị phương Tây cố gắng quay lưng về mặt đạo đức, vì những lo ngại về môi trường. Cách tiếp cận thực dụng này, Fishman lập luận, cho phép các nhà hoạch định chính sách Trung Quốc tập trung vào hiệu quả và kết quả, hơn là các cuộc tranh luận ở khía cạnh chính trị.
Với Fishman, kết luận rất thẳng thắn. Nếu không có sự thay đổi đáng kể trong cách Mỹ xây dựng và tài trợ cho cơ sở hạ tầng năng lượng của mình, lợi thế của Trung Quốc sẽ chỉ tiếp tục mở rộng. “Khoảng cách về khả năng cung cấp điện sẽ chỉ tiếp tục trở nên rõ ràng hơn, và dự kiến sẽ tăng lên trong những năm tới,” ông nói.
Theo Fortune
Nguồn:Baochinhphu.vn