Trong nhiệm vụ năm đó, họ cất cánh vào sáng sớm từ Căn cứ Không quân Whiteman ở Missouri, nơi đặt tất cả các máy bay B-2, khởi hành về phía tây đến Afghanistan. Để chuẩn bị cho chuyến bay dài, họ được trang bị một chiếc giường gấp tạm thời ở phía sau máy bay. Neal cho biết anh chỉ ngủ được khoảng 5 giờ trong tổng số 44 giờ bay. Các phi công đôi khi được cung cấp thuốc kích thích để giữ tỉnh táo, nhưng Neal đã từ chối sử dụng.
So với các máy bay chiến đấu như F-16 Fighting Falcon hay F-22 Raptor, việc điều khiển một máy bay ném bom như B-2 giống như lái một chiếc xe tải lớn sau nhiều năm lái xe thể thao. Khi B-2 hoạt động trên không, chỉ cần một phi công tỉnh táo, phi công còn lại có thể nghỉ ngơi. Tuy nhiên, việc hạ cánh, cất cánh, thả bom và tiếp nhiên liệu đều yêu cầu cả hai thành viên phi hành đoàn cùng nhau thực hiện.
7 lần tiếp liệu là 7 lần căng thẳng
Tiếp nhiên liệu cho B-2 là một nhiệm vụ khó khăn, đặc biệt với tải trọng lớn. Các phi hành đoàn máy bay tiếp dầu phải được chứng nhận đặc biệt để tiếp nhiên liệu cho các loại máy bay khác nhau, bao gồm cả B-2. Quá trình này thường kéo dài khoảng 30 phút mỗi lần và rất căng thẳng cho cả phi công máy bay ném bom và máy bay tiếp liệu. Northrop Grumman B-2 nổi bật với thiết kế cánh bay độc đáo và lớp phủ tàng hình để tránh radar. Thậm chí những vết xước nhỏ trên bề mặt cũng có thể ảnh hưởng đến khả năng tàng hình của nó. Neal và Deaile đã tiếp nhiên liệu 7 lần trong nhiệm vụ kéo dài hai ngày, với tổng cộng 340 tấn nhiên liệu JP-8.
Kỷ lục bay dài nhất của Neal và Deaile được thiết lập do một lệnh bất ngờ từ Bộ Tư lệnh. Sau khi thả hết lượng bom theo yêu cầu, họ nhận được lệnh quay lại Afghanistan để triển khai bốn quả bom còn lại. Để quay lại, họ cần thêm nhiên liệu. Một máy bay tiếp nhiên liệu được điều đến, nhưng phi hành đoàn của nó chưa từng tiếp nhiên liệu cho B-2. Họ buộc phải chờ một phi hành đoàn được chứng nhận đến. Trong nhiệm vụ này, các phi công không ăn nhiều, thay vào đó tập trung uống nước. Sau khi thả những quả bom cuối cùng, các phi công đã bay về phía nam đến Diego Garcia.
Một phi hành đoàn khác đã tiếp quản Spirit of America tại Diego Garcia, trong khi Neal và Deaile bay về Missouri bằng máy bay vận tải quân sự. Nhận xét về nhiệm vụ B-2 gần đây ở Iran, Deaile ấn tượng với công tác bảo trì và quản lý đội bay. Toàn bộ hạm đội B-2 chỉ có dưới hai chục máy bay, nghĩa là nhiệm vụ ở Iran, bao gồm cả máy bay được sử dụng làm mồi nhử, đã yêu cầu phần lớn hạm đội Mỹ bay trong nhiều ngày mà không có breakdown rõ ràng. Deaile nói rằng việc Không quân sử dụng một phần ba hạm đội máy bay ném bom của mình trong một đêm để thực hiện nhiệm vụ chính xác đó là “không thể tin được”.
Nguồn:Baochinhphu.vn